🎃 Hôm Nay Vợ Kiếm Chuyện Với Anh Chưa

Trực tiếp phim Thông gia ngõ hẹp tập 10, xem preview Thông gia ngõ hẹp tập 10 hôm nay trên kênh VTV3 vào lúc 21h30 hôm nay 20/10/2022 tại VTV Go - VTV - VTV Giải trí. Hotline: 0942 368 555 Email: [email protected] Sau này, nghe vợ anh kể, vì quý mến tôi, vợ anh có tìm mua bụi hải đường trồng trong sân vườn và cũng chính vợ anh đặt tên cho cây là Thánh Nữ. Tôi đáp tạ bằng bài Vợ, Người Tình Và Hồng Nhan Tri Kỷ, ngày đó chưa có Internet nên bản thảo tôi viết tay, gửi qua đường Hôm nay là ngày giỗ đầu của lão Hạc-người hàng xóm đáng kính của tôi.Mọi người trong đó có cả ông giáo đều góp một ít tiền để làm giỗ lão.Bỗng có một bóng người từ xa đi đến.Ồ,thì ra là con trai lão. Trong cuộc trò chuyện đạo diễn Đức Thịnh thừa nhận trong gia đình, anh không kiếm tiền giỏi bằng bà xã Thanh Thúy. Theo nam đạo diễn, hầu hết mọi việc trong gia đình anh đều do bà xã quyết định. Anh dí dỏm, gia đình đang theo chế độ "mẫu hệ". Đối với Đức Hôm nay nước Anh vĩnh biệt Nữ hoàng Elizabeth II Thứ Hai, ngày 19/09/2022 08:38 AM (GMT+7) Chia sẻ Ngày 19/9, Vương quốc Anh, các lãnh đạo và người đứng đầu hoàng gia trên thế giới sẽ nói lời vĩnh biệt Nữ hoàng Elizabeth, nhân vật cao quý cuối cùng trong thời đại của bà, trong một lễ tang cấp nhà nước hiếm thấy. Vợ chồng ông Nguyễn Ngọc Đáp tại căn nhà ở Rú Chá. Những ngày đầu mới chuyển vào đây, ông cho biết cây chá mọc còn thưa thớt. Để mưu sinh, ông xin đấu thầu một thửa đất cạnh rú để đắp đập thả tôm, cá. Còn bà Hồng vay mượn vốn để mua gà, vịt về nuôi cho xem xổ số kết quả miền bắc hôm nay; diễn đàn thảo luận xổ số; dò xổ số hcm hôm nay; coi xổ số miền bắc thứ tư tuần rồi; cho kết quả xổ số miền bắc; X. dò xổ số cần thơ hôm nay; cùng quay xổ số miền bắc; dò xổ số kiến thiết bến tre Lộ chuyện lén chu cấp tiền cho bố mẹ đẻ, tôi không ngờ chồng phản ứng thế này. Tôi vô cùng lo sợ khi bị chồng phát hiện hàng tháng chu cấp 3 triệu cho bố mẹ đẻ. Tôi biết chồng đi làm kiếm tiền cũng vô cùng vất vả mà tôi lại tự ý dùng tiền không hỏi anh. Vợ Chị gái tôi kết hôn gần 1 năm nay và chưa sinh con. Chị tôi chỉ làm một công việc văn phòng nhàn tản, còn lại thời gian dành cho gia đình. Nhu cầu của anh cao, nếu hôm nào vợ mệt mỏi từ chối thì anh sẽ nổi điên gần như cưỡng bức vợ. Kể cả bình thường chị kARSPD1. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đừng lộn xộn.” Giang Mộ Trì thở dài một hơi, không trông chừng cô một phút là cô gặp chuyện ngay, nếu không phải Giang Mộ Trì hiểu rõ tính tình Kiều Dư An thì có khi anh còn nghĩ có phải là Kiều Dư An cố ý kiếm chuyện hay không đấy.“Đau quá.” Kiều Dư An nhíu mày, ngước mắt tủi thân nhìn về phía Giang Mộ Trì, không dám động đậy ngón tay, ai ngờ con cua có chút xíu này cũng biết kẹp người chứ, còn kẹp ngón tay lớn nhất nữa.“Lúc nãy anh nói thế nào?” Giang Mộ Trì vào bếp lấy bật lửa ra hơ nóng càng con cua, con cua bị đau nên thả lỏng ra. Anh nắm tay cô thổi thổi, may mà không rách da, chỉ đỏ lên một vùng, vốn da cô trắng nên vết thương cũng dễ thấy, ngón tay đỏ hết cả lên.“Em sai rồi.” Kiều Dư An mà, người đứng đầu trong việc mắc lỗi, cũng là người đứng đầu trong việc xin lỗi, dù cho thế nào thì cô cũng xin lỗi trước cái đã, mặc kệ những chuyện khác. Nếu hỏi cô có ưu điểm gì lớn nhất, chắc chắn Giang Mộ Trì sẽ nói, ưu điểm lớn nhất của cô là xin lỗi nhanh nhất.“Lần nào em cũng nói em sai rồi mà không thấy em sửa đổi gì cả.” Giang Mộ Trì nắm tay cô đi rửa sạch rồi vào nhà tìm thuốc mỡ bôi lên. Trên ngườ cô không thấy một vết thương nhỏ nào, chứng tỏ cô được bảo vệ rất tốt, không thể để tới lượt anh bảo vệ lại bị thương được.”Lúc nãy em đâu có nói là lần sau em không dám nữa đâu,” Kiều Dư An le lưỡi cười hì hì, “Em sai rồi, mà lần sau vẫn còn dám với anh.” Cô luôn luôn là không nhớ những chuyện như này.“Em còn đắc ý lắm nhỉ? Cái tính bướng bỉnh này của em, phải cảm ơn mẹ vợ khi nuôi em lớn được tầm này, thật sự là rất vất vả, lần sau tới thăm mẹ anh phải mang thêm chút quà mới được.” Giang Mộ Trì bôi thuốc mỡ cho cô rồi bỏ tay cô ra. Người phụ nữ này luôn khiến anh tức giận mà.“Hí hí, cũng đúng, mẹ em rất vất vả để nuôi lớn một cô con gái xinh đẹp như em.” Kiều Dư An bụm ngón tay thổi thổi, không ngại ngừng chút Mộ Trì cười cười không nói gì nữa, đi ra ngoài rửa cua, cua được nuôi ở ruộng lúa sạch sẽ nên không dơ nhiều, rửa qua một lần là được rồi. Bỏ cua vào trong chậu, mẹ Giang cũng tìm ra bếp nướng, còn có một chút đồ gia vị, “Mấy món đồ này là được dùng để nướng hôm lễ mừng năm mới, đồ gia vị là mua còn dư, vẫn chưa hết hạn đâu, ở trong bếp còn có rau, tụi con muốn ăn gì thì đi lấy nhé.” Mẹ Giang cũng mặc kệ hai người trẻ, thích làm gì thì làm mẹ Giang đi ra thì Kiều Dư An giấu ngón tay đỏ bừng của mình đi theo bản năng, nếu việc này mà bị mẹ Giang biết thì lại thành trò cười nữa rồi. Thấy mẹ Giang đi rồi, Kiều Dư An mới đưa tay ra ngắm nghía, thổi một cái, nói với Giang Mộ Trì “Giang Mộ Trì, em phát hiện em là một đứa dở hơi, đi đâu cũng bị người khác cười hết.” Hình như làm chuyện gì cũng tạo ra ngã rẽ cả không tạo ra ngã rẽ là không phải cô, sẽ không bình thường. “Không phải, có một nơi mà từ đầu tới cuối em vẫn chưa bị cười.” Giang Mộ Trì liếc nhìn cô, nhướng mày cười cười, “Có một anh chồng tốt, khắp Vân Thành này có ai mà không hâm mộ em chứ?”Chợt nghe nói như vậy, Kiều Dư An vẫn chưa phản ứng kịp, sau đó cười to, “Ha ha ha ha ha, anh không biết xấu hổ hả?”Chưa từng thấy Giang Mộ Trì tự tin như vậy, lại còn nói ra ngoài nữa chứ, không sợ người khác cười sao?“Có người chê cười em rồi à?” Giang Mộ Trì đứng lên loay hoay bắc bếp nướng, chút tự tin này anh vẫn phải có.“Aiz, được rồi, đúng thật là không có, họ toàn bảo là đời trước em làm chuyện gì tốt mà đời này lại cưới được anh thôi.” Kiều Dư An hai tay nâng mặt nhìn Giang Mộ chỉ có ba mẹ nói như vậy, mấy đứa bạn thân của cô cũng nói Giang Mộ Trì là người tốt, lúc đầu cô còn không tin, nhưng ở với nhau một thời gian, Giang Mộ Trì thật sự là một cái người tốt, tốt với vợ, thực hiện hết trách nhiệm.“Cho nên em vẫn có ưu điểm đấy.”“Hừ, anh dìm em xuống để nâng anh lên thôi, cái này không tính.” Kiều Dư An hừ hừ, nghiêng đầu sang chỗ khác không để ý tới anh.“Không tính à,” Giọng nói có chút tiếc nuối của Giang Mộ Trì vang lên, “Nếu mà không tính cái này thì Quyển Quyển thật đúng là không có ưu điểm gì cả. Chỉ có ánh mắt chọn chồng của em không sai thôi, em mà không thừa nhận nữa là không còn gì nữa đâu.”“Phi!” Kiều Dư An chưa gặp người da mặt dày như vậy bao giờ, bông hoa lạnh lùng cái gì chứ, không dính dáng một tí xíu nào, là một tên vô lại thì Mộ Trì bắc xong bếp nướng, vào lễ mừng năm mới họ cũng tụ họp lại bên nhau để tổ chức tiệc nướng, nhưng mà bây giờ chỉ có hai người có hứng thú nướng thức ăn, làm việc nhà nông tới tận chiều nên ai nấy cũng mệt mỏi đuối sức, một lòng một nằm trên sofa không muốn ngồi dậy.“Ăn trước cái con cua lớn kia trước, ai bảo nó kẹp em.” Kiều Dư An dùng cái kẹp kẹp lấy con cua kia để lên vỉ nướng, cô nàng này có thù tất báo, ngay cả một con cua cũng không tha. “Đó là do em động tới nó trước.” Giang Mộ Trì bắt đầu với công việc đầu bếp, ngồi xuống nướng cua, anh còn vào bếp lấy một ít cà tím, thịt bò với vài thứ linh tinh khác để nướng cùng. Thoắt cái trong viện đã bay lên mùi thơm thoang thoảng, Kiều Dư An đôi mắt tràn ngập chờ mong, nước miếng cũng sắp chảy xuống cua lớn kia chín rồi, Kiều Dư An chờ Giang Mộ Trì đưa cho mình, Giang Mộ Trì kẹp lấy, cô đưa tay tới tiếp, vẻ mặt tươi cười, chỉ thiếu chút nữa là nói cảm ơn. Thế mà gần tới tay cô, tay của Giang Mộ Trì lại rẽ sang hướng khác, đưa tới bên miệng mình, hít một hơi, “Thơm quá.”Kiều Dư An “…?”Kiều Dư An lập tức trợn mắt tròn xoe, trừng mắt nhìn Giang Mộ Trì như là có thù oán gì lớn lắm, thấy anh vẫm chưa đưa cho mình cô xách ghế đểu xích ra bên Mộ Trì giật khóe miệng, nhìn bóng lưng thở phì phì của cô, đây là tức giận rồi, thở dài, người không lớn mà tính tình thì lớn lên kẹp lấy con cua rồi đi tới bên cạnh cô, “Ăn nhanh đi nhóc dễ dỗi, sao tính tình của em lại lớn vậy chứ?”“Hừ.” Kiều Dư An đoạt lấy, bắt đầu ăn răng rắc răng rắc, cua nướng thơm mà còn giòn, giòn tan bất tận, cắn một miếng là thơm ngất ngây, hương thơm lan tỏa khắp khoang miệng…“Ừm, cho anh ăn một miếng, anh vất vả rồi. Thơm quá đi mất, em phát hiện anh rất có thiên phú nấu ăn nha…” Kiều Dư An đưa con cua tới bên miệng Giang Mộ Trì, anh cắn một miếng, con này cũng không có bao nhiêu thịt cũng không có gạch cua gì cả, đều là vỏ, vì thế phải nướng giòn thật giòn mới ăn được, nếu không giòn thì khó mà nuốt trôi được.“Cũng được, anh không thể so với ai đó, chỉ có một ưu điểm.” Ý ở ngoài lời của Giang Mộ Trì quá rõ ràng…“Hừ,” Kiều Dư An chuyên tâm ăn, bưng ghế đẩu ngồi lại vị trí cũ, tức giận, “Em có một ưu điểm là được rồi, ngươi đều là của ta, vậy thì ưu điểm của anh đều là ưu điểm của em.” Kiều Dư An cảm thấy đợt mua bán này cũng có lợi đấy chứ, không cần mình tự hành động suy nghĩ gì thì đã có rất nhiều lợi ích rồi, không phải là nên sung sướng sao…“Không sai, nói vậy em buôn bán cũng có lời đấy chứ.”“Ngươi cũng buôn bán lời vậy, có một người vợ biết săn sóc như em.” Kiều Dư An nhấn mạnh hai chữ săn sóc, đúng là tri kỉ mà…Giang Mộ Trì cười một tiếng, không nói nữa, mẹ Giang đi ra gọi hai người vào ăn cơm.“Mẹ, con không ăn, con phải chờ đồ nướng của A Trì, mẹ có muốn tới đây nếm thử không ạ, tay nghề của A Trì tốt lắm ạ.” Kiều Dư An ăn mà khóe miệng dính đầy ớt.“Tụi con ăn đi, nóng lắm, mọi người ăn cơm trước đây, nếu đói bụng thì xuống bếp tìm đồ ăn khuya nhé.” Mẹ Giang nhìn vợ chồng son thân mật ngồi cùng một chỗ, vui vẻ vô cùng, ai nói kết hôn chớp nhoáng thì tình cảm không tốt chứ, nhìn cách hai đứa nó ở chung là biết sống với nhau cực kỳ hòa thuận vui vẻ rồi. Đã lâu lắm rồi mẹ Giang chưa thấy Giang Mộ Trì cười nhiều như vậy, với mẹ ruột cũng không muốn cười, rốt cuộc cũng có người trị được nó, thằng con trai của bà cuối cùng cũng dính chút khói lửa nhân gian rồi. Một người phụ trách nướng, một người phụ trách ăn và đút cho người nướng. trời tối, trong sân mở đèn, ánh đèm lờ mờ, nướng thức ăn cũng đã đến khâu cuối cùng mà còn dư lại khá nhiều cua, thức ăn lấy từ phòng bếp ra thì lại thiếu, hơn phân nửa là vào bụng Kiều Dư Mộ Trì đưa thay sờ sờ, “Ngày hôm qua nóng trong người, hôm nay lại ăn đồ nướng, chút nữa uống hai viên Thanh Hỏa Phiến [1].” Nếu không phải Kiều Dư An quấn quít lấy anh thì anh cũng lười làm nhiều như vậy. Anh là một người sợ phiền phức nhưng sau khi gặp Kiều Dư An thì hình như gặp phiền phức lớn cũng không sợ.[1] Hình ảnh thuốc Thanh Hỏa Phiến thuốc giải nhiệt“Em không sợ, nóng của đồ nướng với nóng của vải thiều không giống nhau, chắc chắn là không sao cả.” Kiều Dư An ăn uống no đủ, sao mà nhớ tới chuyện có nóng trong người hay không.“Anh ăn no rồi sao, hình như cũng không ăn bao nhiêu, để em vào bếp xem còn gì ăn không.” Kiều Dư An xách giỏ cua đi vào bếp, trong bếp còn một cái nồi canh sườn và chè nấm tuyết câu kỷ tử [2].[2] Hình ảnhGiang Mộ Trì từ ngoài vào thì thấy cô đang ăn vụng, “Em muốn ăn no căng bụng luôn à?” Như con mèo ăn hoài không đủ vậy, ăn không ngừng miệng.“Không phải, em muốn nếm thử món chè nấm tuyết này, trông cóbver rất ngon.” Kiều Dư An nếm thử một chút, ngọt quá.“Nấm tuyết hầm cách thủy à?” Giang Mộ Trì ở phía sau nhìn thoáng qua, “Múc một chén uống đi, món này giải nhiệt đấy, chắc là do mẹ sợ em nóng trong người.” Mẹ Giang cũng rất chu đáo, bao nhiêu thế cũng đủ thấy mẹ Giang thích cô con dâu này bao nhiêu.“Hí hí, mẹ thật là tốt.” Kiều Dư An vui vô cùng, từ khi kết hôn, bước vào nhà họ Giang, Kiều Dư An chưa cảm nhận một chút tủi thân nào, ngược lại người lớn trong nhà luôn nghĩ cho cô, thỉnh thoảng gọi điện thoại hỏi thăm Giang Mộ Trì có bắt nạt cô không, nếu có thì cô phải cáo trạng, mọi người sẽ đứng về phía mẹ như vậy thì rất nhiều, nhưng mẹ chồng như vậy thì rất ít, cưới chồng rồi mà vẫn còn đãi ngộ như vậy, Kiều Dư An còn cầu cái gì nữa cơ chứ.“Đó là vì em tốt, mẹ mới tốt lại với em.” Nếu đổi thành người khác, chưa chắc mẹ Giang đã tốt như thế.“Anh cũng tốt, tất cả mọi người đều tốt.” Kiều Dư An quay đầu lại hôn lên cằm anh một cái, càng nói càng cảm thấy mình may mắn hạnh phúc, không nhịn được muốn hôn Mộ Trì cũng sẽ không đơn giản vậy mà tha cho cô, nắm cằm cô làm nụ hôn này sâu thêm, đến khi Kiều Dư An không thở nổi mới buông ra, cô còn bị ghét bỏ, “Lâu như vậy rồi mà sao em không biết cách hít thở vậy?”Kiều Dư An hơi trừng mắt với anh, chỉ là đôi mắt vẫn còn mang theo tình ý, trông có vẻ như đang hờn dỗi, “Việc này thì học bằng cách nào chứ!”“Cũng phải,” Giang Mộ Trì gật đầu, như có điều suy tư, “Em ngốc như vậy mà, thôi thì quen tay hay việc đi, sau này luyện thêm một chút là được.” Về phần phải luyện như thế nào, trong lòng tự hiểu.“Sao cả ngày anh cứ nghĩ tới chuyện này thế, tư tưởng sạch sẽ chút đi.” Kiều Dư An ăn nấm tuyết để giảm bớt tâm trạng xấu hổ, Giang Mộ Trì hiếm khi chủ động trêu ai, nhưng một khi đã trêu rồi thì không ai ngăn cản anh được, thật sự là cô không chống đỡ nổi.“Anh cũng vì cuộc sống hạnh phúc của hai ta mà suy xét thôi, nghe nói hôn thường xuyên có lợi cho sức khỏe, vì sức khỏe của chúng ta, anh chấp nhận hy sinh một chút vậy.” Giang Mộ Trì xoay người, chống cằm lên vai cô, hơi thở nóng rực quẩn quanh bên tai cô.“Nghĩ khá lắm, hừ, em thu hồi lời nói lúc nãy, anh không tốt chút nào cả.” Kiều Dư An thẹn quá thành giận đạp anh một cái, bưng chén chè nấm tuyết chạy ra ngoài.~~~~hết chương 20~~~~Tác giả nói ra suy nghĩ của mình Tôi tuyên bố Giang Mộ Trì chính thức khởi động hệ thống đen tối!! 1. Giang Mộ Trì là hình mẫu lý trưởng của thế hệ trẻ ở Vân Thành, cao quý nhưng biết khiêm tốn, còn có một khuôn mặt vô cùng tuấn Thành đều truyền rằng Kiều Dư An có dáng dấp vô cùng xinh đẹp, không biết làm sao lại nổi danh là một cô nàng ăn chơi, sống phóng túng, không chỗ ăn chơi nào là không biết.*Nguyên văn là có dáng dấp của Trầm Ngư, tương truyền Tây Thi có nhan sắc làm cá phải ngừng bơi mà chìm xuống nước, gọi là Trầm ngư, ý nghĩa là đẹp nghiêng nước nghiêng người bởi vì quá ưu tú, một người bởi vì "quá xuất chúng", nhìn thấy hai người đã đến tuổi lập gia đình mà không người ngó ngàng, cha mẹ hai nhà chụm lại tính toán, để cho hai người “gây tai họa” lẫn nhau!2. Sau khi kết hôn, nghĩa vụ nên thực hiện phải thực hiện, nên ân ái phải ân ái, có thể nói là đôi vợ chồng lý tưởng trong mắt người lớn, ai ai cũng nói là đôi vợ chồng được ông trời tác lưng, Kiều Dư An vắt hết óc gây chuyện, nhất định phải xé rách lớp ngụy trang của Giang Mộ Trì, khiến cho anh lộ ra cái đuôi cáo trước mặt tất cả mọi cho dù cô có lật tung cái nhà lên, cùng không tìm được nửa điểm sơ hở của Giang Mộ Trì, ngược lại khiến cho bạn bè và người thân đều phải tụm lại dạy bảo cho ngoại "An An à, A Trì tốt như vậy, con phải biết quý trọng."Kiều cha "An An, con cũng không thể làm ầm ĩ cái nhà này lên được, học tập A Trì một chút đi."Kiều mẹ "A Trì đứa con rể này, thật đúng là đốt đèn lồng cũng không tìm được đâu, thế mà để An An nhà ta bắt được."Kiều Dư An "? ? ?" Mình không đáng giá vậy sao? !3."Sự xuất hiện của em ngoài kế hoạch của tôi, cũng trong kế hoạch của tôi."—— Giang Mộ Trì// cấm dục sủng thê cuồng ma X tiểu yêu tinh làm trời làm đất //Truyện này còn có tên gọi khác là Hôm nay lại là một ngày cố gắng gây chuyện » Hôm nay tôi muốn xé rách bộ mặt thật của chồng tôi » Tiểu kiều thê ăn chơi của tổng tài bá đạo »Lời nhắc của Điềm Nhu SC, HE2. Tác phẩm của Điềm Nhu, đương nhiên rất ngọt, ngọt mà không ngán, thích hợp nhảy loại cưới trước yêu nhận ý kiến góp ý, từ chối góp ý mang tính công hào môn thế gia, đứa con cưng của ông trời, tình yêu và hôn nhân, giới thượng khóa tìm kiếm Nhân vật chính Kiều Dư An, Giang Mộ Trì Vai phụ Lâm Tự Cẩm, Kiều Thừa Tu. Kiều Dư An bị Giang Mộ Trì dắt đi thật xa, vừa rồi bọn họ nói chuyện thanh âm cũng không quá cao, không giống như khi nãy khắc khẩu cùng Nguỵ Nhiêu cho nên cũng không mấy ai phát Dư An một đường đi theo hắn, bị dẫn đến khu ăn cơm, bên này còn có rất nhiều đồ ngọt, bày đủ mọi màu sắc, trông rất muốn ăn."Anh đói bụng à?" Kiều Dư An hồ nghi ngửa đầu nhìn Giang Mộ Trì, lời mới vừa rồi cô còn chưa có nói xong đâu, cô cùng chị Như còn chưa nói được hai câu nữa."Em ăn chút gì đi, đừng nóng giận." Giang Mộ Trì lấy một khối bánh kem mousse nhét vào tay cô."Không đúng nha, em tức giận khi nào chứ?" Tâm tình Kiều Dư An vẫn luôn khá tốt, sắc mặt cũng không thay đổi, tức giận không phải là Giang Mộ Trì mới đúng sao? Biểu tình trở nên xấu như vậy, giống như ai thiếu tiền hắn ấy."Khi nãy cô ta cố ý làm nhục em, em không nghe thấy sao?" Giang Mộ Trì đau đầu nhìn cô, nữ nhân này có phải thiếu mất một cây gân hay không, này nghe cũng không hiểu?"Em nghe ra mà." Kiều Dư An nếm nếm bánh kem trên tay, thật ngọt, "Chỉ là sao em có thể bởi vì cái này mà tức giận chứ, không đáng, cô ta cũng chỉ có thể mồm mép thôi, em ngược lại cảm thấy cô ta thật buồn cười, cứ luôn cảm thấy bản thân rất cao quý, trên thực tế lại giống hề vậy." Kiều Dư An chính là người có tính tình gây hoạ, tuỳ thời tuỳ chỗ cũng có thể cùng người khác nháo lên, này nếu bởi vì chút chuyện đã tức giận thì cô còn không phải sớm tức chết sao, cho nên có vài lời nói cô đã tự động lờ đi, không để ý."Sao em lại đi thế vậy?" Giang Mộ Trì cúi đầu gắt gao nhìn tay Kiều Dư An, khó trách lúc trước cảm thấy quen thuộc, hoá ra là cô mà."Nhàm chán đó, khi đó em không có công việc, vừa lúc tìm chị Như Như nói tay của em đẹp nên nhờ em đi hỗ trợ làm tay thế, nhưng cái tính tình kia của Hạ Y em cảm thấy thật sự không tốt, đối với em vênh mặt hất hàm sai khiến, cảm giác em như là nô tì của cô ta vậy, sau đó em liền chạy trốn, vậy mà còn muốn tìm em làm tay thế mơ đi, tay của chị đây không phải ai cũng xứng." Nếu không phải bởi vì là công ty Như gia, Kiều Dư an đã khiến cho cái phim tuyên truyền kia không dùng Hạ Y Dư An cúi đầu ăn bánh kem, người mê ăn như cô đã mở ra ăn uống tất nhiên cảm thấy vô cùng ngon, vì thế một ngụm lại tiếp một ngụm, ăn xong chỉ còn một ít nhỏ mới phát giác Giang Mộ Trì đã hồi lâu không có nói chuyện, cũng không biết đang suy nghĩ cái dáng vẻ Giang Mộ Trì, Kiều Dư An mới nhớ tới một việc, "Giang Mộ Trì, em nhớ rõ lúc em với anh quen biết, anh cùng Hạ Y còn truyền ra tai tiếng? Hai người không phải là có điều gì chứ?" Nếu không thì cái người giữ mình trong sạch như Giang Mộ Trì, sao có thể để Hạ Y xào ra tai tiếng?"Không có." Giang Mộ Trì quả quyết phủ nhận."Hừ hừ, em rõ ràng nhớ rõ có." Kiều Dư An còn muốn nói cái gì, hội trường đã ồn ào lên, "Đây là làm sao vậy?""Bán đấu giá sắp bắt đầu rồi, chúng ta đi trước đi, nghe nói lần đấu giá này có một cái cho nữ giới, đến lúc đó đấu giá cho em." Giang Mộ Trì đem người kéo tới ngăn chặn miệng Dư An còn muốn hỏi chút việc, thấy tình thế hiện tại cũng không đúng liền không hỏi nhiều nữa, theo Giang Mộ Trì đi người đều có vị trí riêng, Từ Như ngồi ở bên cạnh Kiều Dư An, hai người đè thấp âm thanh nói chuyện phiếm."Trước khi Hạ Y rời đi, chị nghe nói em cùng Nguỵ Nhiêu nổi lên tranh chấp?" Từ Như từ chỗ gần nhất nghe được bát quát của Kiều Dư An, Kiều Dư An người này chính là trung tâm của bát quái mà."Cô ta trêu chọc em trước, em cảm thấy em cùng cô ta có khả năng đời trước đã bất hoà rồi, nếu không vì cái gì mỗi lần gặp mặt đều đánh nhau, hôm nay cô ta vừa đến liền nói em không xứng với Giang Mộ Trì, em có thể không tức giận được sao." Chuyện giữa Kiều Dư An và Nguỵ Nhiêu thật đúng là có lịch sử sâu xa, khả năng từ lần đầu tiên gặp hai người đã không hợp nhau, đời trước có thề là oan gia."Mạnh như vậy sao, mà em đó, lớn như vậy rồi cũng nên bớt đối nghịch với người khác đi." Từ Như vỗ vỗ mu bàn tay cô, không phải lúc nào cũng khiến người thu thập cục diện rối rắm được."Em không có mà, cô ta không chọc em thì em cũng mặc kệ cô ta, mà chị Như," Kiều Dư An quay đầu lại nhìn thoáng qua Giang Mộ Trì, nhỏ giọng nói bên tai Từ Như "Chị nói Giang Mộ Trì có phải thích Hạ Y hay không, nếu không vì sao lại cùng Hạ Y ăn cơm?" Chuyện này luôn nghẹn ở trong lòng Kiều Dư An, mặc dù Giang Mộ Trì biểu hiện thật đúng là giống với lời đồn đãi nhưng mà hôm nay gặp Hạ Y, cô liền nổi lên chút nghi ngờ trong lòng."Không có đâu, có thể là chuyện liên quan công việc thôi, em xem hôm nay nay cậu ấy cũng không có quan hệ gì với Hạ Y, em đừng nghĩ quá nhiều.""Em cũng biết, chỉ là trong lòng có chút khó chịu, nghẹn sắp chết." Kiều Dư An nhăn mặt, tràn đầy buồn rầu, sao lại vậy chứ?Từ Như ngẩng đầu nhìn Giang Mộ Trì một cái, khoé miệng lộ ra ý cười, "An An, không phải là em yêu Giang Mộ Trì rồi chứ?""A?" Kiều Dư An bị cái kết luận này làm cho khiếp sợ, cô quay đầu hồ nghi nhìn thoáng qua Giang Mộ Trì, chửi thầm "Đây là yêu sao?""Làm sao thế?" Giang Mộ Trì khom lưng kề sát vào Kiều Dư An, khuôn mặt tuấn tú phóng đại doạ cho cô nhảy dựng, "Không có việc gì không có việc gì, anh ngồi trở lại đi." Kiều Dư An vội vội vàng vàng quay đầu lại, lòng bàn tay che ngực, trái tim nhỏ đập thình thịch nha, đừng nhảy nữa Như hiểu rõ nhìn cô một cái, lộ ra ý cười, xem ra thế gian này duyên phận cũng thật sự kỳ diệu mà, hai người kết hôn chớp nhoáng lại không đến nửa năm, An An đã có tình cảm với Giang Mộ Trì, nghe nói Giang Mộ Trì đối với An An cũng không tồi, sợ là đời trước hai người đã có duyên phận rồi, như vậy cũng tốt, An An phóng khoáng Giang Mộ Trì ổn trọng, đây gọi là vỏ quýt dày có móng tay đó trong lòng Kiều Dư An vẫn luôn nghĩ đến chuyện này, cũng không có tâm từ mà xem đấu giá, toàn đầu óc đều là câu nói kia của Từ Như, đây là yêu sao?Thích cùng yêu vậy mà không giống nhau, vào lần đầu tiên cô gặp Giang Mộ Trì trong lòng liền thoáng thích, cô là một nhan cẩu, Giang Mộ Trì lại đẹp như vậy đương nhiên cô sẽ thích, giọng nói còn dễ nghe, cô lại càng thích là yêu so với thích thì lại càng sâu đậm hơn, cô sống nhiều năm như vậy nhưng tới bây giờ trong lòng vẫn chưa cảm nhận qua yêu, lần này đối với Giang Mộ Trì là yêu sao? Kiều Dư An bĩu môi, trong lòng thật khó xử mà."Quyển Quyển, Quyển Quyển, đang nghĩ cái gì vậy?" Giang Mộ Trì đẩy đẩy cô, sao lại ở chỗ này phát ngốc rồi."A, sao vậy, không có gì không có gì, chỉ là nhớ tới chút chuyện.""Triển lãm cá nhân tiếp theo là nhẫn, anh đấu giá cho em, coi như lễ vật 520." Giang Mộ Trì nắm lấy tay Kiều Dư An."Anh cũng biết 520 sao?" Kiều Dư An kinh ngạc nhìn hắn, xem ra cũng không đến nỗi là đồ cổ Mộ Trì gõ trán cô, "Em cho rằng anh là gì hở, này cũng không biết à, 520 công ty chúng ta cũng có hoạt động.""Hắc hắc, được nha, nếu quá mắc thì thôi, dù sao em cũng không thường mang nhẫn." Kiều Dư An không phải quá thích đeo vật phẩm trang sức trên người, luôn có cảm giác bị trói dự yến hội thì cô còn cố gắng mang, còn ở nhà chỉ hận ngay cả quần áo cũng không mặc, còn thường xuyên đi chân trần chạy nơi nơi. "Ừ."Rất nhanh đã đến cái nhẫn kia, nghe nói là Vương phi Anh quốc đã từng đeo qua, sau lại được nhiều người bán đấu giá, lưu chuyển qua vài quốc gian đến hiện tại thì tới Vân Thành, lúc này đây là nhờ cơ hội ngẫu nhiên mới có thể lấy ra bán đấu dĩ Giang Mộ Trì cũng không định có nó, chỉ là vừa rồi Kiều Dư An chịu uỷ khuất, nữ nhân của mình bị chịu uỷ khuất, là nam nhân dù sao cũng phải dỗ Mộ Trì đã đáp ứng với cô, giá cả vẫn chưa sai biệt lắm chỉ là lại không làm nhẫn này trừ bỏ có giá trị kỷ niệm thì còn có đặc thù chính là màu đỏ huyết toản, đây là huyết toản rất hiếm trên thế gian, tổng cộng cũng không đến vài ra kim cương bên trong cũng là chủng loại hi hữu, cho nên giá khởi đầu đã là 8000 vạn, tăng lên một lần là 500 dù đang ngồi ở đây đều là người có tiền nhưng nhẹ nhàng lấy ra 8000 vạn cũng không phải là chuyện dễ dàng, huống chi đây chỉ mới là giá khởi Dư An nghe được giá khởi điểm liền do dự, đồ vật quý giá như vậy lại không thể ăn, mua tới đặt trong nhà làm gì, cô đang định để Giang Mộ Trì dừng mua thì hắn đã đưa thẻ bài huyết toản này giá cả quả thật rất cao, ngay cả giá trị cũng cao, nói không chừng có thể trở tay bán với giá càng tốt nên về sau cũng có người tăng giá, Giang Mộ Trì lại tiếp tục thêm, có qua có lại, chờ đến khi một trăm triệu ba ngàn vạn, Kiều Dư An thịt đau túm chặt hắn, hạ giọng kêu, "Anh câm miệng đi, quá mắc rồi."

hôm nay vợ kiếm chuyện với anh chưa